Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2018

Chạnh lòng

Cơn gió thoảng qua trời se lạnh Cành cây khẽ động hạt sương rơi Cô quạnh mảnh đời nơi đất khách Một mối tình son chẳng hề vơi Đã bao lần trăng tròn rồi khuyết Trùng khơi vạn dặm vẫn chia xa Quê nhà ai ngóng trông chờ đợi Vời vợi nỗi lòng kẻ tha hương Con thuyền viễn sứ nơi nào đậu Liệu có ngày về với bến xưa ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét