Thứ Tư, 9 tháng 11, 2016

Thu xa xứ

Gió khẽ rung cành cây trụi lá
Trời thu trong vắt một màu xanh
Giá lạnh nhẹ len qua tấm áo
Người tìm hơi ấm tựa vào nhau
Thân gày guộc phơi cùng sương tuyết
Thèm làm sao chút nắng quê hương
Băng gía biến người thành pho tượng
Chờ mãi phương Đông không ráng Hồng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét